16h30 chiều thứ 5 hàng tuần, nhiều bệnh nhân lại tập trung nơi dãy hành lang khoa Điều trị hóa chất, Viện huyết học và truyền máu TW để đăng kí cắt tóc. Họ tìm đến đây để được cắt tóc miễn phí bởi người thợ là những “cây kéo vàng” trong màu áo blouse trắng.
|
Năm năm qua, hơn 1.000 lượt bệnh nhân được bệnh viện cắt tóc miễn phí. Cuốn sổ đăng kí cắt tóc mỗi tuần vẫn được bổ sung thêm nhiều cái tên mới.
Nhiều vị khách hàng “nhí” được bố mẹ đưa đến đây cắt tóc. Các em không ý thức được tình trạng bệnh của mình, cũng không hiểu vì sao mình lại phải cắt ngắn, cạo trọc như thế. Chỉ biết rằng, khi bác sĩ cắt xong, bố mẹ các em ngậm ngùi lau nước mắt hoặc ôm chầm lấy con không nói được lời nào.
8 tuổi, mang trong mình căn bệnh ung thư máu, Quỳnh vẫn cười và nói chuyện vui vẻ với mẹ. Nhìn bác sĩ cắt tóc cho bạn, em ngây thơ hỏi: “Lát nữa con cũng cạo trọc như thế phải không mẹ?”. Mẹ em chỉ cười trong chua xót và vuốt những sợi tóc thưa thớt của con. Thấy mẹ cười, Quỳnh cũng cười theo. Em đâu biết rằng, đằng sau nụ cười ấy của mẹ là những giọt nước mắt chỉ chực chờ để trào ra…
Chỉ sau ba tháng kể từ ngày phát hiện ung thư, mái tóc dày, đen nhánh của Quỳnh chỉ còn lưa thưa mấy sợi. Cắt tóc, điều duy nhất mà Quỳnh sợ là đau. Em nhắm chặt hai mắt, không nói một câu nào. Còn mẹ em, bần thần nhìn những sợi tóc cuối cùng của con rơi xuống rồi nghẹn ngào: “Cô sư của mẹ sắp xuất hiện rồi”. Phủi sạch những mẩu tóc còn sót lại trên người con, chị Hương lau vội hai dòng nước mắt rồi động viên cô con gái bé nhỏ: “Cắt thế này cho sạch con nhỉ?" Thế nhưng cô con gái vẫn vô tư, gương mặt không thoáng chút buồn lo, ngó nghiêng tìm người bạn cùng phòng trước đó vừa cắt ngắn 3 phân.
Em Nam (5 tuổi) mắc bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu. Cậu bé nghịch ngợm liên tục xoay tròn trên chiếc ghế khiến mọi người phì cười. Các bác sĩ phải vừa cắt tóc, vừa dỗ dành cậu bé. Mẹ Nam nhìn con âu yếm, chốc chốc lại đến gần, nhặt nhạnh những mẩu tóc dính lại trên tấm vải choàng.
Cô gái trẻ mang nỗi mặc cảm lớn khi mái tóc ngày một thưa dần. Các bác sĩ hỏi cô muốn cắt kiểu nào, cô nói nhỏ: “Cắt ngắn cho em, đừng cạo trọc”. Sau câu trả lời là một thoáng im lặng, chẳng ai nói với ai được câu nào…
Sau nhiều năm hoạt động, việc làm này đã nhận được sự hưởng ứng tích cực của bệnh nhân và người nhà bệnh nhân.
Năm 2011, lãnh đạo bệnh viện và Đoàn thanh niên đã tổ chức điểm cắt tóc do chính các bác sĩ, điều dưỡng của bệnh viện đảm nhiệm vào chiều thứ năm hàng tuần.
Đây là mô hình đặc biệt do TS.BS Nguyễn Quang Hưng khởi xướng và do Khối Lâm sàng và Đoàn Thanh niên của Viện lập nên nhằm giảm gánh nặng tâm lý cho các bệnh nhân bị phản ứng rụng tóc khi hóa trị.
|
0 Nhận xét