Điển tích tình yêu chân thành giữa hai cây bút sáng giá của nền văn học Việt Nam vẫn luôn là câu chuyện khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Những ngày gần đây, cộng đồng mạng xôn xao truyền tay nhau lá thư Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh trong một lần nữ thi sĩ đi công tác miền nam năm 1976 – sau 3 năm họ chính thức "quy về một mối".
Bức thư được viết rất lâu nhưng nội dung của nó đến giờ vẫn khiến tất cả mọi người xúc động.
“05/06/1976
Quỳnh thương yêu,
Em gắng đi về bằng máy bay cho khoẻ, không mua gì cũng được. Về với anh và con, về với nhà ta đi thôi. Về với phố Huế chật hẹp, với nhà trẻ nơi ta đón Mí, với quán cà phê Nguyễn Công Trứ, nơi ta uống cà phê 2 hào buổi sáng với những gã giáo viên còm, những người công nhân lam lũ và những tay thợ làm đạo cụ sân khấu, về với những con đường chúng ta vẫn đi, những công việc, với cái thành phố nghèo, nơi người ta sống rất khổ mà vẫn luôn tìm cách để sống cho thanh thản trong nỗi khổ ấy, sống thanh thản và yên tĩnh.
Những ngày này nhớ và thương Quỳnh lắm, không nên bực bội về Sài Gòn và người Sài Gòn làm gì. Mùa đông này, về với anh, đi bên anh, nằm bên anh trong căn phòng đầy tranh của chúng ta. Và với Mí tuyệt vời của chúng ta. Và chúng ta sẽ viết chứ, sợ gì em nhỉ ?
Nếu chúng ta là kẻ không có tài chí lắm, không viết được điều gì to tát, thì cũng sẽ viết được những trang sách về những năm tháng ta sống, về những cay đắng và những niềm yêu thương đơn giản của con người.
Hôn em rất lâu.
Vũ."
Cách mà Lưu Quang Vũ gọi Xuân Quỳnh thật nhẹ nhàng và giản dị. Tình cảm của “Cây bút vàng của sân khấu” dành cho người vợ của mình là biết bao nỗi niềm, sự cảm thông chia sẻ, tình yêu thương, và sự quan tâm chân thành nhất.
Đây không phải là lá thư duy nhất Quang Vũ gửi cho Xuân Quỳnh. Trong mỗi chuyến công tác xa nhau, hai người vẫn dành cho nhau thứ tình cảm thủy chung nhất, vẫn hướng về nhau, động viên và tin tưởng lẫn nhau.
Năm 1978, Quang Vũ viết cho Xuân Quỳnh “…Em đi Liên Xô kỳ này, anh cũng rất mừng, sống với nhau, anh chỉ mong em sung sướng và làm việc được. Anh mãi mãi vẫn thế, vẫn là anh của em với tất cả những nhược điểm và ưu điểm mà anh có, nhưng sẽ mãi mãi yêu thương em hơn cả những ngày qua cộng lại…".
Và nữ thi sĩ đã trả lời "…Anh bận nhiều, vất vả. Em nghĩ mà thương anh lắm. Không hiểu anh có nhớ em không hay lại thấy là đang thoát khỏi sự khó tính bẳn gắt của em? Đừng giận em, em dù có những nhược điểm như vậy nhưng chủ yếu là lúc nào em cũng yêu thương anh lắm!"
Năm 1987, Quang Vũ viết cho nữ thi sĩ “..Anh rất nhớ em. Chúng ta sống với nhau đã 14 năm, nhiều gian khổ nhưng cũng nhiều niềm vui, anh đã làm được nhiều việc, một phần cũng nhờ em, và biết rằng dù ở trên đời còn có nhiều cô gái khác - những "yêu tinh" như em vẫn nói - nhưng chỉ có em là yêu thương và hiểu anh, hiểu cả những thói tật và những nỗi đam mê…".
Có thể thấy, tình yêu của họ đã đi một chặng đường dài, cho dù cả hai cùng về với thế giới vĩnh hằng sau 15 năm yêu thương nhưng những gì mà Quang Vũ dành cho Xuân Quỳnh vẫn luôn tồn tại và làm lay động những con tim của các thế hệ nối tiếp. Đó không còn chỉ đơn giản là tình yêu đôi lứa, đó còn là biểu tượng cho tình yêu bất diệt, nhẹ nhàng, giản dị mà sâu lắng lòng người.
0 Nhận xét